Nông - Lâm - Ngư; Điện Tử - Viễn Thông; Y Khoa - Y Dược; Giao Thông - Cầu Đường; Kiến Trúc - Xây Dựng; Công Trình Thủy; Cơ Khí; Nhiệt Lạnh; Thạc Sĩ - Cao Học; Ngân Hàng; Quản Trị Kinh Doanh; Kế Toán, Kiểm Toán; Kinh Doanh Quốc Tế; Ngoại Thương; Chứng Khoán; Đấu Thầu; Bất
Cây dược liệu là hướng chuyên môn hóa của vùng nông nghiệp. A. Đông Nam Bộ. B. Bắc Trung Bộ. C. Tây Nguyên. D. Trung du và miền núi Bắc Bộ. Xem lời giải. Câu hỏi trong đề: Trắc nghiệm Địa Lí vùng kinh tế có đáp án (nhận biết, thông hiểu, vận dụng) !!
Bài viết dưới đây sẽ quy định cụ thể mức lương cụ thể của các đối tượng này từ tháng 10/2022. Mục lục bài viết [Ẩn] 1. Lương công chức ngành nông nghiệp, phát triển nông thôn 2. Lương viên chức biên tập viên, phóng viên, biên dịch viên 3. Lương viên chức chuyên ngành lưu trữ 1. Lương công chức ngành nông nghiệp, phát triển nông thôn
Ở đợt bổ sung này, trường xét tuyển theo 3 phương thức: Xét kết quả kỳ thi tốt nghiệp THPT (điểm sàn từ 15- 18 điểm); xét kết quả học bạ THPT (từ 16- 18 điểm) và xét kết quả kỳ thi đánh giá năng lực 2022 do ĐHQG Tp.HCM tổ chức (từ 600- 700 điểm). Năm 2022, Trường
Nấm trước khi đem muối thì cần phải luộc trong nước sôi nhằm để tế bào nấm ngưng hoạt động, cho thêm acid giữ ph = 3 và bổ sung chút muối. Sau đó vớt ra để nguội, ướp muối khô để rút nước chứa trong nấm. Sau đó ngâm nấm trong nước muối từ 20 - 23 độ C. Với phương pháp này có thể bảo quản nấm trong nhiều tháng và lấy ra ăn dần.
. Buổi sáng thức dậy Đỗ Tiểu Ngư thấy Ngô đại nương đã ở đây, đang nói với Triệu thị gì đó, Đỗ Hiển bên cạnh cười ha hả hết sức vui vẻ, như là có việc gì vui. Nàng vội vàng mặc áo choàng ngắn, vừa buộc dây lưng vào vừa đi, muốn nghe bọn họ đang nói cái đại nương nhìn thấy nàng vẫn cười, “Tiểu Ngư thật cần cù nha, dậy sớm thế.” Lại nói với Triệu thị “Ta phải đi rồi, còn phải đi ra đồng dọn dẹp đây.”Triệu thị cũng đứng lên đưa bà đến cửa viện, lắng nghe trộm thì thấy có tiếng cảm ơn truyền Tiểu Ngư càng thêm kỳ quái, “Cha, Ngô đại nương sang sớm vậy làm gì thế ạ?”“Chuyện tốt” Đỗ Hiển nói “Ngô đại nương của con nói con trai bà ấy mấy ngày trước kết giao mấy người bạn, làm buôn bán dưa muối, nghe nói có bí phương, đồ muối ra bán rất chạy, có mấy nhà tửu lâu riêng tới đó đặt hàng, hiện tại cần gấp rau dưa. Không phải ba mẫu đất kia của chúng ta trồng rất nhiều sao, con trai bà ấy liên hệ, buổi chiều thuê xe tới mua ”Đúng là chuyện tốt, nếu không nhà bọn họ tự mình kéo lên trấn mất rất nhiều công, lấy đồng loạt đi như vậy rất tiện, Đỗ Tiểu Ngư cười, “Vậy lát nữa chúng ta phải bận rộn ạ?.” Phải đi nhổ rau dưa từ trong đất ra, phân loại xếp tốt, lại hỏi, “Tỷ và nhị ca có đi không?”“Tỷ con ở nhà bếp đấy,” Đỗ Hiển chỉ hậu viện, “Còn một người nữa, trời còn chưa sáng đã ở đó đóng cọc gỗ”. Ông lắc đầu, “Không biết có phải cho nó bái sư phụ là sai hay không, khó trách mẹ con oán cha, cứ như trúng tà, tiểu tử này, hay là muốn đi thi Võ Trạng Nguyên?”Nói đến đây, Đỗ Văn Uyên gần đây quả thật khắc khổ quá đáng, Đỗ Tiểu Ngư nghĩ vậy chạy đến hậu viện, thấy hắn đang vung tay đánh quyền, mồ hôi chảy xuống, da thịt vốn trắng nõn đều trở nên đỏ ngầu.“Nhị ca, huynh nghỉ ngơi thôi.” Nàng nói “Đúng như cha nói, muốn thi Võ Trạng Nguyên à?”Đỗ Văn Uyên thấy là nàng, giơ tay lấy khăn lau mồ hôi, khoác áo ngoài vào rồi mới xoay người cười nói “Với chút công phu này sao? Đừng nói đùa, học chút phòng thân thôi.” Nghe hời hợt, Đỗ Tiểu Ngư cầm muôi múc chút cám cho gà ăn, sau khi gà trống lớn bị giết ăn, mấy con gà mái khá hài hòa không dành ăn, chẳng qua vẫn phải nuôi thêm con gà trống cho thỏa đáng, có thể ấp gà con! Nàng nuốt nước miếng, gà vườn chính tông ăn thật ngon, sau này có gà con lại nói, mỗi tháng làm một con giải thèm cũng không thành vấn đột nhiên lặng yên không nói, Đỗ Văn Uyên đẩy nàng một cái, “Không đi ăn điểm tâm à? Hôm nay sinh nhật muội đấy, tỷ làm món ngon.”“A?” Đỗ Tiểu Ngư thất thần một lát sau mới tỉnh ngộ, thì ra chớp mắt một cái đã đến hai mươi tháng ba, là sinh nhật tám tuổi của nàng, nàng gãi gãi đầu, “Muội quên mất.”Đỗ Hiển ở trong nhà cũng đang gọi, hai người một trước một sau đi tới nhà bàn bày một chén lớn thêm bọt, thêm bọt là một loại cháo, làm nó rất phiền toái, trước tiên phải lấy gạo kê trộn thêm nước nghiền thành bột, đậu phộng và cây đậu đũa nấu riêng, miến cắt nhỏ, còn có các loại rau dưa rửa sạch dự sẵn. Sau đó xào lăn hành gừng, vớt lên để ráo, cho nước, thả đồ gia vị, các loại nguyên liệu nấu ăn, cho gạo kê vào nấu cùng, cuối cùng cho hành,gừng, mỡ, quấy đều là Tiểu Ngư nâng lên ngửi, khen ngợi “Thơm quá, thủ nghệ của tỷ càng ngày càng tốt.” Không thể chờ đợi được nữa liền múc một miếng bỏ vào miệng, các loại hương vị lập tức tràn đầy trong miệng, cháo lại mềm mềm dẻo dẻo, nàng ăn đến mức không thể ngừng lại.“Cẩn thận mắc nghẹn, còn muốn nữa không.” Đỗ Hoàng Hoa cười nói, trở lại nhà bếp lấy mấy chén Hiển ăn một miếng, gật đầu, “Được hưởng ké của Tiểu Ngư nha, ngày thường làm gì có thời gian làm cái này ăn.”Đỗ Tiểu Ngư lúc này nhớ tới chuyện này, “Không phải sinh nhật sao, tại sao không nấu bát mỳ cho con ăn?”Triệu thị nghe oái một tiếng cười nói “Tự coi mình là lão thái thái à, còn muốn ăn mì trường thọ? Nhìn thử nha đầu này, mới mấy tuổi, đã nhớ tới chuyện của mấy chục năm sau rồi.”Thì ra ở đây người già mới ăn mì sinh nhật, Đỗ Tiểu Ngư biết nói sai vội cúi đầu liều mạng ăn người khác cười một cơm xong cả nhà đi ra ruộng thu hái rau dưa, ba mẫu đất rất lớn, Đỗ Tiểu Ngư làm một chút liền mệt mỏi, ngồi dưới đất nghỉ ngơi, Đỗ Văn Uyên rút cọng rau xanh đi tới, “Ta thấy dưa hấu của muội kia cũng mọc vươn ra đất rồi, lúc đi qua phủ thành có gặp một nhà trồng dưa hấu, ông ấy nói khi dưa hấu mọc ra như vậy phải bón thêm phân, ở kia mọc ra được mấy cành như vậy.”“Còn có như vậy à? ” Đỗ Tiểu Ngư nói “Vậy phải bón cái gì?”“Nước phân…….” Đỗ Văn Uyên biết nàng từ trước đến giờ sợ thối, không nhịn được vừa nói vừa trên sự đau khổ của người khác, Đỗ Tiểu Ngư tức giận nói “Huynh không lừa muội đấy chứ? Cần phải tưới nước phân thật ư?”“Lừa muội có lợi ích gì chứ?”Cũng phải, Đỗ Tiểu Ngư nhìn hắn, “Nhị ca bây giờ mỗi ngày luyện võ, thân thể rất tốt đúng không?”“Ừm?” Đỗ Văn Uyên lùi về sau một bước, xoay người rời đi, “Mẹ đang gọi.”Đỗ Tiểu Ngư phi một tiếng tên bất hiếu này, nói đến gánh phân chạy nhanh hơn tất cả mọi người, xem đi xem đi, chiều hắn mọc ra cánh rồi, làm chút việc bẩn là không chịu, còn phải đi tìm Đỗ Hiển cha lắc đầu, đây cũng là một chuyện, Đỗ Hoàng Hoa sắp đi lên trấn rồi, mà nhìn Đỗ Hiển cùng Triệu thị mỗi ngày khổ cực cũng không bỏ được, mời một cố nông tới ít nhất có thể chia sẻ một chút việc chiều đợi những người kia nhận rau dưa đưa tiền xong, nàng nói suy nghĩ ra, Đỗ Hoàng Hoa là người đầu tiên tỏ vẻ đồng ý, nói Vạn phu nhân không chỉ cung cấp ăn ở, còn hứa mỗi tháng cho ba xâu tiền, cũng có thể trợ giúp gia dụng, Đỗ Hiển cũng sợ Triệu thị chịu khổ cũng vội vàng khuyên, Triệu thị nghĩ trong tay tiết kiệm được ít bạc, lại thấy trong nhà không có gánh nặng gì thì đồng ý, đêm đó liền đi tìm Tần thị làm việc không qua loa, không tới hai ngày đã dẫn người là Chung Đại Toàn, tay dài chân dài, thân thể cường tráng, nhìn rất an phận, nói chuyện giá tiền xong là đồng ý, nhà Chung Đại Toàn cách không xa, nói mùa sau sẽ tới, ngày thường mà bận thì gọi một tiếng sẽ tới, rất thuận Tiểu Ngư muốn xem thử hiệu suất của hắn, lập tức nói cho cha chuyện tưới nước phân cho dưa hấu, kết quả làm nàng rất hài lòng, người này tay chân lanh lẹ, khỏe mạnh, không chê nàng là trẻ con mà không làm theo, tốt vô qua mấy ngày, cuối cùng Đỗ Văn Uyên cùng Đỗ Hoàng Hoa đi vào trấn, Đỗ Tiểu Ngư không đi tiễn, chỉ vợ chồng Đỗ Hiển đi, nàng ở nhà trông nhà, sau này có nhiều cơ hội đi khi trở lại, Đỗ Hiển rất cao hứng, nói Vạn gia chuẩn bị hai căn phòng đều tốt lắm, như chuẩn bị cho thiếu gia tiểu thư ở, Triệu thị thì có chút lo âu, sợ hai người đến ăn nhờ ở đậu, rất không hôm đó, Đỗ Tiểu Ngư nhớ tới con chó của Bạch gia, nói với Triệu thị muốn nuôi một con, còn lo sợ bà không chịu, kết quả rất thuận lợi, Triệu thị bảo nàng phụ trách trông giữ liền Tiểu Ngư rất kinh ngạc, cẩn thận nghĩ lại, dường như từ ngày rơi vào trong nước, thái độ của mẹ với nàng có thay đổi, đại khái là nhân chi thường tình mang theo tiền đi Bạch Đỗ Tiểu Ngư đến, Thôi thị rất nhiệt tình, gọi Bạch Liên Hoa bưng trà rót nước, “Nghe nói ca với tỷ cháu đều đi vào trấn, ca của cháu khi nào thì trở về? Thư viện có cho nghỉ ngơi không nhỉ?”“Nói là học chín ngày thì cho hai ngày nghỉ ngơi.”“A, vậy thì tốt, như vậy sẽ không quá mệt mỏi.” Bà lại nhìn nữ nhi nhà mình một chút, “Liên Hoa, con xem Đỗ đại ca đã thi đậu tú tài rồi đấy, con cũng phải học lấy mấy chữ chứ, đợi lần tới trở về lại tới thỉnh giáo, không phải đã viết cho con bức chữ sao?”Còn đang mưu đồ việc này hả, Đỗ Tiểu Ngư liếc nhìn Bạch Liên Hoa, nha đầu này tuy có ý đồ với đại tỷ, nhưng thật sự không có hứng thú gì với nhị ca nàng, tới nhà mấy lần nhưng không lần nào tìm Đỗ Văn Uyên, chuyên nhìn chằm chằm Đỗ Hoàng Hoa. Thôi thị thật là lãng phí sức lực, con gái bà ta quá biết giả ngu, không hề hay biết con gái mình chân tâm nghĩ cái gì.“Đại thẩm, cháu tới chọn chó.” Đỗ Tiểu Ngư nói ra mục đích đến.“A, chó ở bên này, Liên Hoa mau dẫn Tiểu Ngư muội muội của con đi đi.” Thôi thị Tiểu Ngư đi theo Bạch Liên Hoa ra cửa, thấy chó mẹ đang dẫn theo chó con ra ngoài phơi nắng, bốn con chó nhỏ tròn vo thật đáng yêu, có trắng đen, có trắng vàng, màu sắc pha tạp, đang vờn nhau chơi đùa. Nàng ngồi xổm xuống nhìn tỉ mỉ, thấy một con trong đó rất bình tĩnh, nhìn thấy người ngoài vẫn bất động, chỉ cảnh giác ngồi, ánh mắt tròn như hạnh nhân mang theo hiếu kỳ nhìn xem nàng. Mà màu lông của nó như con chó mẹ, phần lưng đen tuyền, bụng và bốn chân đều là màu nâu nhạt.“Con này nè.” Đỗ Tiểu Ngư nói, quay đầu lại tìm Thôi thị, “Lần trước đại thẩm nói bán cho cháu, năm mươi văn có được không ạ?” Giá tiền rất cao, nàng không muốn thiếu Bạch gia nhân tình, cái gọi là cầm của người thì tay thị vội cản lại “Vậy làm sao được.”Đỗ Tiểu Ngư không quan tâm, đặt tiền lên bàn, “Đại thẩm không nhận cháu sẽ bị mẹ mắng ạ.”Thôi thị nhìn nàng vẻ mặt thành thật, thầm nghĩ lần tới trả lại cho mẹ nàng là xong, giả bộ nhận để Bạch Liên Hoa bồi nàng nói Tiểu Ngư không nói chuyện với nàng ta, ôm chó con liền khi đi ngang qua gian phía đông kia nàng không nhịn được dừng bước, quay đầu lại nhìn, mẹ con Thôi thị đã trở vào nhà, do dự một trận, cuối cùng vẫn rón rén đi tới mở ra, Bạch Dữ Thời ngồi trước án đang đọc sách, nghe được thanh âm nghiêng đầu chẳng qua là hiếu kì Đỗ Hoàng Hoa từng nói, muốn biết Bạch Dữ Thời này rốt cuộc là chân tâm nói vậy hay là lạt mềm buộc chặt?“Ngươi là?” Bạch Dữ Thời hỏi, thanh âm thật Tiểu Ngư đáp, “Đỗ Hoàng Hoa là Đại tỷ của ta.”Bạch Dữ Thời hơi sững sờ, thấy tiểu cô nương trước mắt quả nhiên có mấy phần giống Đỗ Hoàng Hoa, nhưng nhìn kỹ lại cách biệt rất lớn, ánh mắt quá bức người, khiến người ta nhớ tới ánh lửa trong bếp nhất thời không biết nói gì mới tốt, chỉ nhìn lặng này khiến người buồn bực, Đỗ Tiểu Ngư vốn định hỏi hắn, nhưng lại thấy có việc không thể làm được, sao có thể nói lời ác độc với một bệnh nhân chứ? Nàng giương mắt nhìn xung quanh phòng của hắn, muốn kiềm chế lại kích mà, khi nhìn thấy đầu tường treo một bức họa, ánh mắt của nàng đóng chặt tại đó, bức họa này giống y chang chiếc khăn tay tối hôm đó Đỗ Hoàng Hoa thêu, sơn thủy mông lung, tầng mây buông xuống, bên trong u ám, một cành sen trắng xinh đẹp bị gãy bên bờ sông, sóng gợn như vò nát đóa sen, bi thương không tả hết…
We will keep fighting for all libraries - stand with us! Internet Archive logo A line drawing of the Internet Archive headquarters building façade. Upload icon An illustration of a horizontal line over an up pointing arrow. Upload User icon An illustration of a person's head and chest. Sign up Log in Internet Archive Audio Live Music Archive Librivox Free Audio Featured All Audio This Just In Grateful Dead Netlabels Old Time Radio 78 RPMs and Cylinder Recordings Top Audio Books & Poetry Computers, Technology and Science Music, Arts & Culture News & Public Affairs Spirituality & Religion Podcasts Radio News Archive Images Metropolitan Museum Cleveland Museum of Art Featured All Images This Just In Flickr Commons Occupy Wall Street Flickr Cover Art USGS Maps Top NASA Images Solar System Collection Ames Research Center Software Internet Arcade Console Living Room Featured All Software This Just In Old School Emulation MS-DOS Games Historical Software Classic PC Games Software Library Top Kodi Archive and Support File Vintage Software APK MS-DOS CD-ROM Software CD-ROM Software Library Software Sites Tucows Software Library Shareware CD-ROMs Software Capsules Compilation CD-ROM Images ZX Spectrum DOOM Level CD Books Books to Borrow Open Library Featured All Books All Texts This Just In Smithsonian Libraries FEDLINK US Genealogy Lincoln Collection Top American Libraries Canadian Libraries Universal Library Project Gutenberg Children's Library Biodiversity Heritage Library Books by Language Additional Collections Video TV News Understanding 9/11 Featured All Video This Just In Prelinger Archives Democracy Now! Occupy Wall Street TV NSA Clip Library Top Animation & Cartoons Arts & Music Computers & Technology Cultural & Academic Films Ephemeral Films Movies News & Public Affairs Spirituality & Religion Sports Videos Television Videogame Videos Vlogs Youth Media Search the history of over 808 billion web pages on the Internet. Search the Wayback Machine Search icon An illustration of a magnifying glass. Mobile Apps Wayback Machine iOS Wayback Machine Android Browser Extensions Chrome Firefox Safari Edge Archive-It Subscription Explore the Collections Learn More Build Collections Save Page Now Capture a web page as it appears now for use as a trusted citation in the future. Please enter a valid web address AboutBlogProjectsHelpDonateContactJobsVolunteerPeople About Blog Projects Help Donate Donate icon An illustration of a heart shape Contact Jobs Volunteer People Audio Item Preview Flag this item for Graphic Violence Explicit Sexual Content Hate Speech Misinformation/Disinformation Marketing/Phishing/Advertising Misleading/Inaccurate/Missing Metadata audio Ngư Dược Nông Môn by GTA Publication date 2022-07-01 194815 Topics Love Story Audio Digitizing sponsor info Language vi Addeddate 2022-07-01 124829 Descriptions Enjoy Story Audio Collection 27802 from GTA, converted by Google Translate API. Identifier gtaaudio_27802 plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. 43 Views DOWNLOAD OPTIONS download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 40 files VBR MP3 Uplevel BACK 282883772-edit-quyen-4-mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi_1233107551-edit-quyen-4-mau-xuyen-nghic download bach-vuong-thuong download boss-phan-dien-doi-toi-toi-cuu-2 download cach-so download chien-than- download co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sin download con-re-la-t download dang-cap-nguoi-th download dau-la-dai-luc-trung-sinh-duong download doan-menh-dai-su-la-h download giam-chua-tren-toan-the-gioi-deu-bi-anh-an-h download hoa-ra-anh-la-chang-trai-na download hoa-va-buom-hoa-hoa-ho download hoac-tong-toi-muon-tu download ket-hon-voi-bo-cua- download lac-mat-co-dau-xung-hi download lac-nhau-giua-thoi- download max-cap-ngo-tinh-dien-bich-tu-qua-nhai-tam-muo download moi-tinh-ngang download mot-buoc-len-tien download nhan-dao-da download om-nham-thieu-gia-gia-duoc-sung-ai-ma-khong-t download rung-cam-tu-em-5 download sau-khi-song-lai-ta-dan-dat-bo-lac-xung-ba-dai download sieu-cap-cung-chieu-2 download tan-an-quy-su-871351_q download thanh-xuan-no download thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-phu-b download thap-nien-sau-khi-xuyen-thu-toi-xui-giuc-em-trai- download thien-dao-phi- download thieu-gia-ngong download toc-truong-phu-nhan-quoc-sac-thien- download tong-tai-dai-nhan-sieu-loi download trong-sinh-dai-da download trong-sinh-em-da-ye download vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may- download vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may-93 download vu-dong-can download xuyen-cham-nhan-sinh-lo download xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong download download 44 Files download 44 Original SHOW ALL IN COLLECTIONS Góc Truyện Audio Non-English Audio Uploaded by gta2021 on July 1, 2022 SIMILAR ITEMS based on metadata Terms of Service last updated 12/31/2014
Edit Hắc Phượng HoàngTối hôm qua có một cơn mưa to, Đỗ Tiểu Ngư vừa thức dậy đã chạy vọt ra ngoài cửa viện, cả mặt cũng không thèm rửa, mẹ của nàng là Triệu thị đang bận cho gà ăn nên không chú ý, nhưng đại tỷ của nàng lại nhìn thấy, trong tay còn đang cầm miếng vải bố nóng hầm hập chạy theo khi Đỗ Tiểu Ngư đứng lại, vươn đầu ra cửa nhìn cây hoè to lớn vàng rực rỡ xuyên qua từng lá cây rơi xuống, dừng trên những đoá hoa hoè vàng trắng tạo thành một chuỗi như lục lạc, nàng đưa tay xuống, nét mặt yên tâm.“Sáng sớm không rửa mặt, chạy tới nơi này làm gì?”Đỗ Hoàng Hoa khó hiểu nhìn Đỗ Tiểu Ngư, đi qua lấy khăn tay mềm lau mặt và vỗ quần áo cho nàng “Hôm nay gió lớn, cẩn thận bị cảm lạnh, muội mới vừa khỏe lại thôi, đi, mau đi vào với tỷ.”Đỗ Tiểu Ngư giãy khỏi tay nàng, chỉ lên cây hoa hoè “Lần trước tỷ nói muốn làm cơm hoa hòe cho muội ăn, may mà không bị mưa làm gãy, bằng không muội không ăn được rồi!”Đỗ Hoàng Hoa xì một tiếng nở nụ cười, gõ vào đầu nàng “Còn tưởng rằng muội vội vã việc gì, mèo con ham ăn, chờ Văn Uyên trở về bảo hắn lên cây hái, buổi tối làm cho muội ăn, bây giờ mau về phòng đi.”Văn Uyên, Văn Uyên, Đỗ Tiểu Ngư nghe thấy tên liền nhăn mặt nhăn mũi, Đỗ Văn Uyên là Nhị ca của nàng, vẻ ngoài thư sinh trắng trẻo. Nếu nói đàng hoàng thì khuôn mặt đẹp hơn so với Đỗ Hoàng Hoa một chút. Mà nàng bây giờ vẫn còn nhỏ, tạm thời không thể thấy được tương lai có thể so với vị nhị ca này không, nàng chỉ mất hứng với việc danh tự của Đỗ Văn Uyên dễ nghe hơn so với hai tỷ muội của tên của hai tỷ muội nàng đi, Hoàng Hoa, Tiểu Ngư, thật không biết cha mẹ của nàng có phải tùy tiện tìm đại một cái tên hay không, trọng nam khinh nữ điển hình mà!Đỗ Hoàng Hoa không biết nàng đang suy nghĩ gì, dắt tay nàng đi vào bên trong. Bàn tay dài kia bị chai một chút nhưng tình cảm ấm áp tận đáy kia nàng chưa từng trải qua loại tình thân như vậy, không có gia đình để làm nũng, ở kiếp này nàng nhất định phải thật quý trọng, trong lòng Đỗ Tiểu Ngư thầm nghĩ, bất giác nắm chặt Hoàng Hoa nghiêng đầu nhìn nàng, tinh thần của muội muội phấn chấn hơn ngày xưa, hai ánh mắt dường như biết nói vô cùng linh động, khóe miệng cong lên vui mừng nói “Buổi tối không thấy muội khó thở, vậy là tốt, mẹ có thể yên tâm rồi.”Trước kia Đỗ Tiểu Ngư có bệnh khó thở, nhiều khi đi được một chút cũng không thở nổi, giấc ngủ cũng không được an ổn, cả người gầy như sợi dây, cho nên ngay cả cửa cũng không đi ra, bình thường nói rất ít vì nói chuyện rất hao tốn khí Tiểu Ngư cúi đầu nắm cánh tay nhỏ như bắp đùi, cười khổ lắc đầu, sau này nàng cật lực ăn cơm, bằng không sau này sẽ không cao người mới vừa đi tới cửa, nàng nhẹ giọng hỏi “Tỷ, Nhị ca có thể trèo lên cái cây cao như vậy à?”Nhị ca là một bảo bối phiền phức trong nhà, tuy rằng nàng tiếp xúc với những người trong nhà không lâu, tuy rằng cha mẹ không phải không thương hai tỷ muội nàng, nhưng địa vị của Đỗ Văn Uyên ở nhà tuyệt đối là cao nhất, nếu để Triệu thị biết Đỗ Văn Uyên trèo cây hái hoa hòe sẽ không quở trách các nàng, nhưng nếu để té bị thương sẽ rất khó Hoàng Hoa nghe vậy cắn môi dưới, vừa định nói chuyện thì nghe Triệu thị ở nơi này hô “Hoàng Hoa, đặt thuốc lên trên bàn cho cha con đi.”Đỗ Hoàng Hoa đáp lại một tiếng, đi tìm cái giỏ trúc chạy nhanh đi bỏ dược Tiểu Ngư đi đến phòng đằng sau nhìn Triệu thị cho gà ăn, trong nhà nuôi tổng cộng năm con gà, con gà trống đầu lĩnh trông rất uy vũ, luôn gáy đúng giờ lúc sáng sớm, thường làm Đỗ Tiểu Ngư phải lấy chăn bông trùm đầu, nàng không có thói quen nghe nhiều tiếng ồn như vậy, nhưng bốn con gà mái khác vô cùng tốt, mỗi ngày đều đẻ trứng, hôm qua còn được ăn rau hẹ xào trứng gà nữa, mấy ngày nay ít khi được ăn ngon như vừa hồi tưởng vừa chép miệng, ai bảo lúc trước chỉ được ăn chút cơm rau dưa, trước kia tuy rằng nàng là cô nhi nhưng sau này dựa vào sự cố gắng của bản thân cũng được sống những ngày an nhàn, không biết đã bao lâu chưa được ăn đồ ăn như vậy.“Tiểu Ngư, đi lấy trứng ra, cẩn thận coi chừng ngã”. Triệu thị đứng lên đặt cái ki hốt rác lên trên trần chuồng Tiểu Ngư vừa nghe liền thấy vui vẻ hoạt bát đi vào bên trong, chuồng gà được dựng lên từ một mảnh gỗ, phía đông có một cửa nhỏ, mở ra đến đây có thể thấy bốn quả trứng gà ẩn trong đống rơm lên còn nóng hầm hập, nàng cầm một cái muôi gỗ lớn ở bên cạnh, cẩn thận đem trứng gà bỏ vào rồi mới đi ra từ cửa thị thấy bước chân của nàng thong thả, trên mặt hồng nhuận khỏe mạnh, lén lấy tay áo lau nước mắt.“Mẹ, hôm nay được ăn trứng xào phải không?”Đỗ Tiểu Ngư có chút nhăn nhó đi tới bên cạnh bà, thành thật mà nói, trong bụng nàng thật sự quá sợ, mấy ngày không dính được chút thức ăn mặn, hôm qua ăn cái trứng xào còn cắn tới đầu lưỡi, thật sự là bi thảm quá!Triệu thị ngẩn người, lập tức vừa cười vừa nhận trứng gà bỏ vào trong một cái bình lớn, Đỗ Tiểu Ngư xem xét những gom góp lúc trước, trên mặt đất tất cả đều là trứng gà, cũng sắp nhanh đầy thị đậy nắp lên, một lát sau ngẩng đầu sờ mặt Đỗ Tiểu Ngư “Tiểu Ngư muốn ăn thì xào hai cái, lát nữa chờ tỷ con về, bảo nó đi xuống ruộng cắt rau hẹ”.Đỗ Tiểu Ngư cười ngọt ngào nhưng trong lòng lại xuất hiện chua xót, những trứng gà này được sắp xếp gọn gàng, thì ra là muốn bán đổi tiền, khó trách không nỡ ăn, nàng chậm chạp đi về tiền viện, ngẩn người nhìn ngôi nhà đất xám có bốn gian phòng ở, Đỗ Văn Uyên ở phía đông gian thứ nhất, nàng và Đỗ Hoàng Hoa ở phía đông gian thứ hai, gian thứ ba để ăn cơm, cách nơi này là phòng bếp, khá lớn, coi như là nhà chính, gian thứ tư là chỗ cha mẹ ở, trước phòng có một bức tường dài bao quanh sân sự không tính là chắc chắn nhưng là cái nhà che mưa che Đỗ Hoàng Hoa trở về, Đỗ Tiểu Ngư còn ngồi ở cửa xuất thần, nàng ấy cười đi tới kéo nàng đứng lên “Không sợ bẩn hay sao, Nhị ca của muội không về sớm như vậy đâu.”Nàng cho rằng Đỗ Tiểu Ngư ở chỗ này là để chờ Đỗ Văn Uyên hái hoa Tiểu Ngư liếc nhìn nàng một cái, nghĩ thầm, nàng đang tìm ý tưởng làm giàu, tương lai cứ tiếp tục như vậy sẽ không phát triển được hoặc sẽ bị cùng đường chôn sống.“Mẹ đâu?” Đỗ Hoàng Hoa hỏi.“Vừa đi khỏi, nói là tìm Ngô Đại nương cách vách mượn gì đó.”Đỗ Tiểu Ngư trả lời, lại nghĩ tới một chuyện “Đúng rồi, nương bảo tỷ đi cắt rau hẹ, buổi tối xào trứng gà ăn.”Nói đến ăn trên mặt của nàng tràn đầy nụ cười thoả mãn, Đỗ Hoàng Hoa nhéo mũi nàng, nha đầu này từ khi thân thể tốt lên hoàn toàn trở thành người tham Tiểu Ngư đi theo Đỗ Hoàng Hoa vào mảnh ruộng gần nhà nhất, bên trong có một ít rau dưa, có thức ăn, khoai tây, bắp cải các loại, đều là những thứ bình thường hay ăn, người một nhà tự cấp tự túc hoàn toàn không có vấn Đỗ Hoàng Hoa nhanh nhẹn cắt rau hẹ, Đỗ Tiểu Ngư hỏi “Cha uống thuốc có khá hơn chút nào không?”Nàng không biết cha bị bệnh gì, còn không rõ thực trạng hiện tại chỉ biết hình như thắt lưng có vấn Hoàng Hoa thở dài, vốn định nói cái gì đó nhưng muội muội mới bảy tuổi, sao phải cho muội ấy lo lắng “Cha biết muội hiếu thuận như vậy nhất định sẽ tốt lên không ít.”Đỗ Tiểu Ngư chưa từ bỏ ý định, mấy ngày nay nhìn mẹ nấu thuốc còn có phản ứng của những người trong nhà, nàng thấy bệnh của cha là bệnh khó chữa, nàng quan tâm đến sức lao động chủ yếu trong nhà, nếu thật sự càng ngày càng nghiêm trọng, ruộng trong nhà sẽ không có người trồng, bây giờ còn ngại không có thức ăn mặn, chỉ sợ về sau ngay cả ăn cơm cũng là một vấn đề, nàng lại tiếp tục nói “Bệnh khó thở của muội tốt hơn rồi, cha không được tốt như vậy đâu, làm ruộng rất mệt…… Tỷ, sao muội lại không nhớ rõ, cha rốt cuộc bị bệnh như thế nào? Có phải bị cảm lạnh giống như muội không?”Trong mắt Đỗ Hoàng Hoa hiện lên hận ý, tay nắm chặt lưỡi liềm, có chút run rẩy nhưng lại nhịn khi thấy vẻ mặt của tỷ ấy như vậy hay là bệnh về thắt lưng của cha là do ai làm hại hay sao? Đỗ Tiểu Ngư liền câm miệng, giúp tỷ tỷ lấy rau hẹ đang rải rác bỏ vào cái giỏ trúc.“Tỷ lấy thêm chút đậu tương về đi.”Nàng mở lời qua vấn đề khác, chỉ vào khu đậu tương màu xanh ở phía sau “Hôm qua thấy phòng bếp có dưa nếu muối cùng đậu tương có thể xào ăn được không?” Nếu có đậu hũ khô thì hay, buổi sáng cho thêm một chút sẽ ăn ngon mà thứ đậu tương này có hiểu được hay không, nếu có người dùng tiền mua chắc chắn sẽ không cam lòng mà Hoàng Hoa lúc này mới khôi phục lại bình tĩnh, đi tới cắt chút đậu tương xuống, dùng cánh tay bên phải cầm lấy, Đỗ Tiểu Ngư mang theo cái giỏ trúc, hai người tay cầm tay trở về Đỗ Hoàng Hoa rửa sạch rau hẹ còn Đỗ Tiểu Ngư lột đậu tương thì mặt trời đã lên đến đỉnh Văn Uyên cũng vừa trở về, hắn nhỏ hơn Đỗ Hoàng Hoa hai tuổi nhưng thân thể lại cao hơn so với nàng, còn với người thấp bé như Đỗ Tiểu Ngư lại cao như núi. “Nhị ca!” Đỗ Tiểu Ngư nhiệt tình chạy tới, ánh mắt lại nhìn cái bọc nhỏ trong tay của hắn, bên trong có một ít sách, rất dễ thấy được vì nó căng phồng Văn Uyên năm nay mười hai tuổi, ở thôn Bắc Đổng có một vị phu tử mở tư thục dạy học, phu tử kia họ Lưu, là tú tài, thu được hai mươi đệ tử, vì cách nơi này không xa lắm cho nên mỗi buổi trưa Đỗ Văn Uyên đều trở về dùng cơm, nghỉ ngơi một lát rồi đi Văn Uyên dịu dàng vỗ vỗ đầu Đỗ Tiểu Ngư, thấy tay của nàng toàn bùn đất, cười nói “Giúp đỡ bóc đậu tương? Tiểu Ngư thật ngoan.”Triệu thị từ trong phòng đi ra, thấy hắn đem sách về lại hỏi “Buổi chiều không cần học bài sao?”“Vâng, trong nhà phu tử có chuyện, nên buổi chiều chúng con không cần đi.” Hắn dắt Đỗ Tiểu Ngư vào phòng, dùng khăn nhúng vào một chậu nước lau tay cho là việc đã sớm làm quen, hắn làm rất tự nhiên, Đỗ Tiểu Ngư hơi nhếch khóe miệng, có gì phải mất tự nhiên chứ, ca ca nhà mình yêu thương muội muội đó là chuyện rất bình thường, nên đơn giản ỷ ở trên người hưởng thụ sự ấm áp từ Đỗ Hiển bước vào cửa, Triệu thị và Đỗ Hoàng Hoa đang chuẩn bị đồ ăn, Đỗ Tiểu Ngư đi qua kéo góc áo của ông “Cha còn đau không?”Nói xong bàn tay liền chạm vào thắt lưng của ông “Tiểu Ngư xoa cho người có được không?”Cha nàng là một người giản dị phúc hậu lại chất phác, cũng có trách nhiệm với người trong nhà, cho dù thân thể bị thương cũng hay đi sớm về khuya, Đỗ Tiểu Ngư thật tâm thương ông nên hy vọng ông có thể mau mau khoẻ lên.“Tiểu Ngư thực hiếu thuận nha!” Đỗ Hiển vui vẻ nở nụ cười, nếp nhăn nơi khóe mắt hiện lên như sóng ra ông mới ba mươi mấy tuổi nhưng thoạt nhìn đã già đi, Đỗ Tiểu Ngư quay đầu lại liếc mắt nhìn Đỗ Văn Uyên một cái, chẳng lẽ Đỗ Hiển trước kia cũng có bộ dạng như vậy sao? Thật sự là năm tháng không buông tha con người, ngay cả một chút dấu vết cũng tìm không được.“Cha bọn nhỏ rửa tay ăn cơm đi, Tiểu Ngư, ăn cơm xong, xoa bóp cho cha con chút đi”. Đồ ăn đã đầy đủ, Triệu thị đánh gãy cha và con gái đang trao đổi tình cảm.“Đúng vậy, Tiểu Ngư còn không mau lại đây, có trứng xào.” Đỗ Hoàng Hoa cười trêu ghẹo “Lúc này đừng cắn vào miệng đấy.”Đỗ Tiểu Ngư đỏ mặt “Muội không cắn đâu.”“Là trứng làm muội bị thương.” Đỗ Văn Uyên chen vào một Tiểu Ngư hết chỗ nói rồi, cúi đầu ăn chốc lát sau, trong bát chồng chất nhiều trứng gà, đều do Đỗ Hoàng Hoa và Đỗ Văn Uyên gắp cho, lúc này nàng mới vụng trộm nở nụ cười, ăn cơm từng chút từng chút lúc mọi người hoà thuận vui vẻ, Đỗ Hiển bất thình lình nói một câu làm không khí trên bàn ăn hoàn toàn thay đổi.
Chính văn Chương 11 Chợ [nhị] Edit Hắc Phượng Hoàng Đỗ Hoàng Hoa vốn định đáp ứng, chung quy là hơn mấy chục văn tiền đấy, nhà bọn họ một năm thu chi tổng cộng cũng chỉ có ba bốn lượng bạc, cho nên tiền công nàng thêu hoa được kỳ thật không tính là ít, nhưng Đỗ Tiểu Ngư túm nàng thực nhanh, lực đạo sử dụng kia làm nàng lui về phía cửa. Bạch thị thấy các nàng thật sự muốn đi thì nóng nảy, nàng nhờ Đỗ Hoàng Hoa buôn bán lời không ít bạc, sức lao động giá rẻ như vậy lại có kỹ càng tú nghệ không có nhiều người có được, nói như thêu công phía tây phố Hồng Tụ Phường mà nói, muốn thêu mười hai phúc gối đầu hoa kia phải mất một lượng bạc, mà Đỗ Hoàng Hoa thêu ra sản phẩm không hề thua kém bọn họ! “Chuyện gì cũng từ từ, không phải giá còn có thể thương lượng sao, Trương Nhị ngươi đứng đó làm gì, còn không mời hai vị cô nương về!” Bạch thị cười khanh khách nói. Đỗ Tiểu Ngư nhíu mày quay đầu, “Dù sao thì tỷ của ta cũng không thể thêu hai mươi phúc, mười phúc may ra còn được.” Vô dục mới bền, các nàng càng biểu hiện ra không cần Bạch thị lại càng không thể đắn đo các nàng, mà tương phản, Bạch thị hiện tại là thực cần gối đầu hoa. Bạch thị nhìn nàng khuôn mặt ngây thơ rất căm tức, đứa bé như vậy mà không ngờ miệng lại lợi hại như thế, hoàn toàn không giống tính tình tỷ tỷ nàng, nhưng lại luyến tiếc để Đỗ Hoàng Hoa chạy nên nhịn cơn tức xuống nói, “Mười phúc thì mười phúc, Hoàng Hoa quả thật mệt nhọc, vừa phải chiếu cố trong nhà còn phải thêu hoa, tháng này nghỉ ngơi nhiều một chút, nhưng mà giá……” Đỗ Tiểu Ngư không đợi nàng nói xong, thân thiết nhìn Đỗ Hoàng Hoa, “Tỷ, ánh mắt của tỷ đỡ hơn không? Đều đỏ vài lần, còn chảy nước mắt nữa, thêu hoa này rất thương thân thể!” Lời này không giả, Đỗ Hoàng Hoa mấy lần thực đau nhức mắt, đều là Đỗ Tiểu Ngư xoa giúp nàng, còn dạy một bộ vật lý trị liệu mắt, làm cho nàng mệt mỏi thì làm như vậy một chút, rất có hiệu quả. Thấy hai người kẻ xướng người hoạ, Bạch thị hận nghiến răng, nhưng thương nhân đều có kiên nhẫn, chỉ cần có thể kiếm tiền là được, bà vẫn mềm dẻo nói, “Ồ, thì ra còn bị thương ánh mắt, thảo nào mà muội tử ngươi đau lòng như vậy, như vậy đi, ăn chút bổ, tiền dược bao nhiêu ta trả cho ngươi, mười phúc gối đầu hoa này vẫn phải thêu nha.” Đỗ Tiểu Ngư vươn ngón tay, “Một trăm văn.” Thật sự là công phu sư tử ngoạm, mười hai phúc tiền công cũng chỉ được hai trăm văn thế nhưng muốn một phần hai! Bạch thị híp mắt cười, “Hoàng Hoa à, ngươi ở chỗ chúng ta thêu vài năm, ta bao giờ bạc đãi ngươi chưa? Ngươi nghĩ lại, năm đó nếu không có Ngô Đại nương giới thiệu ngươi tới, tiền xem bệnh cho cha ngươi cũng không có, ngươi không nhất định có thể nhận được việc, làm người nên có lương tâm chứ, có phải hay không? Nay không thể có chút tay nghề liền đứng núi này trông núi nọ!” Đỗ Hoàng Hoa mặt đỏ lên, nơi này quả thật là Ngô Đại nương giới thiệu tới được, trước kia tay nghề nàng không tốt như bây giờ, là công lao tích lũy tháng ngày, Bạch thị nói đúng, nếu không có cơ hội ở đây cũng sẽ không tiến bộ, nàng ngập ngừng nói, “Muội muội ta chỉ thích nói bậy, Bạch quản sự đừng nghe nó, ta thêu là được.” Đỗ Tiểu Ngư ở bên cạnh cắn môi, Đỗ Hoàng Hoa chính là người quá thật, rất tri ân báo đáp, lại nói tiếp cha nàng Đỗ Hiển cũng tính tình này, kỳ thật Đỗ Hoàng Hoa so với Đỗ Hiển còn hiện rõ hơn một chút đấy. “Không được,” Nhưng nàng không phải là người như vậy, Đỗ Tiểu Ngư nhìn Bạch thị nói, “Tỷ tỷ của ta thêu gì đó rất xinh đẹp, không ai nhìn thấy mà nói không tốt cả, nhưng ánh mắt nếu không tốt sẽ không thêu được!” Nói xong lôi kéo Đỗ Hoàng Hoa, “Tỷ, chúng ta đi thôi, một trăm văn tiền bà ta cũng không chịu ra, căn bản là mặc kệ tỷ chết sống, tỷ còn để ý bà ta làm gì!” Bạch thị bị nàng nói trắng cả mặt, còn châm ngòi ly gián, lập tức vội hỏi, “Tiểu nha đầu sao lại nghĩ như vậy, ta cũng đau lòng ánh mắt tỷ ngươi như ngươi đấy!” “Vậy một trăm văn tiền đâu?” Đỗ Tiểu Ngư cười với bà ta. “Ai nói không cho.” Bạch thị không có cách nào khác, vốn còn muốn lấy ân tình trước kia thuyết phục Đỗ Hoàng Hoa, ai biết Đỗ Tiểu Ngư nói tuyệt đường như vậy, không cho chính là mặc kệ tỷ nàng chết sống, vậy làm sao còn có cái gì ân tình đáng nói? Nói sau, cho dù cho một trăm văn, dù sao so với thêu công mời kia vẫn rẻ hơn hai trăm văn, nói cái gì cũng không thiệt. Trương Nhị chớp mắt nhìn Đỗ Tiểu Ngư, lấy một trăm văn lại, nha đầu kia nhanh mồm nhanh miệng nhưng thật ra làm hắn mở rộng tầm mắt, hắn cũng là tiểu nhị, lúc này nhìn thấy loại tình huống này vẫn thật cao hứng. “Tiền ta cũng đưa, gối đầu hoa nửa tháng sau giao lên.” Bạch thị lại bảo Trương Nhị lấy vải dệt sợi tơ ra nữa, chỉ điểm một chút muốn đa dạng. Đỗ Hoàng Hoa tiếp nhận thứ đó bỏ vào cái sọt. Lúc này Đỗ Tiểu Ngư còn nói, “Vừa rồi hai mươi phúc gối đầu hoa là năm trăm văn, mười phúc gối đầu hoa là hai trăm năm mươi văn đi? Hơn nữa tháng sau bổ ánh mắt một trăm văn, phải ba trăm năm mươi văn đấy.” Lập tức so với phía trước hơn một trăm năm mươi văn, hơn nữa trước đây đã cấp ra một trăm văn, Bạch thị không nhịn được lấy tay xoa ngực, Đỗ Hoàng Hoa này hôm nay sao lại dẫn theo cái muội tử như vậy lại đây, quả thực là không thể dò, mọi chuyện đều tính toán! Bà thật là ứng phó không nổi, nhưng lời nói vừa rồi đã bị nàng bắt lấy, Bạch thị cân nhắc mãi, cảm thấy thủy chung vẫn là tiện nghi so với mời thêu công Hồng Tụ Phường, chung quy nhịn xuống, vẫy tay cho các nàng đi. Đỗ Tiểu Ngư âm thầm buồn cười, nàng trước kia chính là làm tiêu thụ, sao lại không rõ tâm tư những người này, chỉ tiếc tiền công vẫn rất rẻ, về sau đợi nhận được càng nhiều tin tức, nàng sẽ vì Đỗ Hoàng Hoa tranh thủ lợi ích lớn hơn nữa! Hai người đi ra khỏi tú phường, Đỗ Hoàng Hoa nhìn chằm chằm nàng, không biết thế nào nữa, Bạch quản sự thế nhưng lại đồng ý, cho thêm mấy trăm văn tiền, nàng nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy có cảm giác là lạ, nhưng không nói lên lời. “Tỷ, phúc thêu đồ này thật đẹp!” Đỗ Tiểu Ngư nhìn quanh nơi này bài trí. Bách Tú Phường vốn là bán bức tranh thêu, trừ nhận những nhà phú quý hàng thêu, cũng bán một ít tinh phẩm, tỷ như các loại phái thêu danh gia, Đỗ Tiểu Ngư nhìn chính là một bức trong đó, bức Trăm điểu triều hoành đồ treo trên vách tường phía đông. Cái này nhan sắc nhã lệ, không nhìn kỹ còn tưởng rằng là vẽ ra, làm người ta tán thưởng. Đỗ Hoàng Hoa cũng ngẩng đầu xem, “Đây là gấm Tô Châu, trấn Phi Tiên chỉ có một người biết thêu.” Ngữ khí nghe ra nàng cực kì hâm mộ, Đỗ Tiểu Ngư hỏi, “Tỷ thực thích gấm Tô Châu sao?” Nàng mỗi lần đều thực chuyên chú, nhưng Đỗ Tiểu Ngư vẫn nghĩ là nguyên nhân có thể kiếm tiền, nhưng hiện tại trong mắt nàng loại hướng tới, rõ ràng là cực kì yêu thích tay nghề này, quả thật đúng, thích mới có thể làm được càng thêm vĩ đại. “Dù sao cũng không học được.” Đỗ Hoàng Hoa lắc đầu, mất mát thở dài một tiếng, kéo nàng đi ra cửa. Hai người đầu tiên là đi chợ bán cái sọt trứng gà và một ít rau dưa mới mẻ, loại này giá không sai biệt nhau lắm, tổng cộng bán một trăm ba mươi văn tiền, lúc đi ngang qua một nhà bán thịt heo, Đỗ Tiểu Ngư không nhịn được nhìn thoáng qua, từ cụ bà sai Ngô thị đưa tới hộp cơm ngày đó, nàng vốn không được dính thức ăn mặn, nhạt nhẽo thực, nhưng biết tình huống trong nhà, nàng là một người lớn cần phải hiểu chuyện một chút, không thể giống một đứa nhỏ luôn ầm ỹ đòi ăn thịt đi? Cho nên tham thì tham, nàng dừng lại một lát vẫn đi qua. Ai ngờ Đỗ Hoàng Hoa lại giữ chặt nàng, chỉ chỉ vào một miếng thịt và nói với người bán hàng, “Ta muốn miếng này.” Đỗ Tiểu Ngư há to miệng, “Tỷ muốn mua thịt ư?” Thật sự rất ngoài ý muốn! “Đúng vậy, không phải muội thực thích ăn sao?” Đỗ Hoàng Hoa thực tự nhiên vỗ hà bao, “Vừa rồi bán được một ít tiền, Tiểu Ngư giúp không ít đấy, muội và Nhị đệ còn đang tuổi lớn.” “Tỷ!” Đỗ Tiểu Ngư hô to một tiếng, ôm lấy cánh tay nàng dùng sức lắc lắc biểu đạt tâm tình cao hứng. Mèo con tham ăn, Đỗ Hoàng Hoa mắng nhẹ một câu, trong lòng có chút chua xót, ăn khối thịt mà vui thành như vậy, ai, nếu nàng học được thêu gấm Tô Châu thì tốt rồi, nghe nói một bộ thêu đồ có thể bán được mấy lượng bạc, đến lúc đó còn không cho nó ăn phát ngấy. Đỗ Tiểu Ngư thấy người kia đang thái thịt, thò đầu lại nhìn, thấy bên phải mặt bàn có chút mỡ, nhỏ giọng nói, “Lão bản có thể cho thêm một ít cái này hay không? Chúng ta lần đầu tiên đến mua, về sau sẽ mua nhiều của ngài!” Bán thịt thấy tiểu cô nương kia bộ dạng tham ăn nở nụ cười vài tiếng, đưa thịt qua thuận tiện còn nhét mấy miếng mỡ vào, “Nhìn cháu gầy như vầy, ăn nhiều một chút, về sau đến mua nữa nhé.” Đỗ Tiểu Ngư liên tục gật đầu, “Ngài thật sự là người tốt, người tốt sẽ có báo tốt, nhà chúng ta có tiền nhất định ngày ngày đến mua.” “Được được.” Bán thịt ha ha cười, “Vậy chúc nhà các ngươi sớm phát tài!” Đỗ Tiểu Ngư vẫy vẫy tay với ông rồi đi theo Đỗ Hoàng Hoa đi sang bên kia chợ, còn phải đi mua giấy xí nữa, vừa rồi nàng chú ý, khối thịt kia dùng mười lăm văn tiền, đại khái nặng bảy lạng, xem ra thịt không phải thực sự quý, đại khái là nhà bọn họ quá nghèo! Không hiểu giấy xí nơi này bán bao nhiêu tiền, nàng rất ngạc nhiên. Sự thật chứng minh, thời đại này kĩ thuật tạo giấy quả nhiên tiên tiến, giấy xí thực rẻ, thảo nào nhà bọn họ cũng được dùng, mấy gói to mất tám văn tiền, chỉ là chất thô ráp một chút, nhưng so với lá cây thì mạnh hơn nhiều, nàng thực sự thấy mãn nguyện rồi. Hai người lại đi mua một chút đồ dùng cuộc sống, tỷ như muối, đây là quan muối phải ở trấn trên mới mua được, tiếp theo còn nhìn thấy chế phẩm của đậu, Đỗ Tiểu Ngư chủ yếu còn đang suy nghĩ chuyện đậu phụ khô, đi tới đó nhìn thấy, đậu hủ quả nhiên là có, nhưng không có đậu phụ khô, nàng thật ra rất cao hứng, trở về cân nhắc xem làm thế nào, đây cũng là một đường làm giàu! Từ chợ đi ra chính là cửa hàng hai bên đường, Đỗ Hoàng Hoa đi tới cửa hàng bán văn phòng tứ bảo. Đỗ Tiểu Ngư nhìn xunh quanh, không nhịn được le lưỡi, giá không tiện nghi đâu! “Tiểu nhị, cho ta cái này, còn có cái này.” Mà Đỗ Hoàng Hoa đã mua được này nọ, nàng đi qua nhìn, đều trang giấy tốt, còn có bút lông xinh đẹp, không cần phải nói, cái này nhất định là mua cho Đỗ Văn Uyên, hắn viết chữ rất đẹp, xem ra ở trong lòng Đại tỷ căn bản vẫn rất thương Nhị ca, chỉ là trong đó có chút khúc mắc nhỏ thôi? “Tỷ, cây trâm này tỷ cài nhất định là xinh đẹp, mua một cái đi!” Đỗ Tiểu Ngư đứng ở một cửa hàng trang sức không đi, Đỗ Hoàng Hoa mua thịt cho nàng, mua giấy bút cho Đỗ Văn Uyên, mua cho cha mẹ chỉ vải, nhưng không hề mua cho mình một vật nào, hôm nay rõ ràng là bán được mấy trăm văn tiền mà! “Không cần, nhỡ rơi thì đáng tiếc.” Đỗ Hoàng Hoa kéo nàng đi. Đỗ Tiểu Ngư không khỏe như nàng, mắt thấy cửa hàng càng ngày càng xa, ánh mắt đỏ lên, quay đầu lại nói, “Tỷ, muội về sau nhất định mua cho tỷ cây trâm đẹp nhất trấn Phi Tiên! Còn có quần áo xinh đẹp nữa!” Đỗ Hoàng Hoa xì cười, nha đầu kia nói rõ to, nhưng trong lòng cũng ấm áp, vỗ đầu nàng nói, “Thật là không uổng thương ngươi, nhớ kỹ bản thân nói những gì nha.” Nàng thực sự dùng sức gật đầu. Hết chương 11.
Edit Hắc Phượng HoàngTrời càng ngày càng lạnh, gió bắc thổi vù vù, vừa ra bên ngoài một lát mặt đã như bị đông thành hôm nay Đỗ gia đều ở nhà sửa sang đồ đạc, Đỗ Tiểu Ngư mới phát hiện thì ra ở góc khuất gian nhà chính rõ ràng còn có một hầm ngầm, đại khái sâu nửa trượng, Đỗ Hiển nhét các loại đồ vật ở bên trong, có khoai tây, cải củ, còn có rau cải trắng, toàn là những rau dưa ngày thường hay ăn. Về phần gạo và mì cũng có mấy cái vại chứa đầy ắp. Điều này làm cho Đỗ Tiểu Ngư sinh ra một loại ảo giác, dường như nhà bọn họ muốn ngủ đông, cất chứa đồ đạc đủ cho nhà bọn họ dùng suốt cả mùa thực nàng là người miền Nam nên không biết, chứ ở phương Bắc đây là chuyện rất bình khoác trên người càng thêm dày, thân hình nàng vốn thấp mặc thành một người bóng là đầu giường đặt gần lò sưởi, cho nên trừ ăn uống ra gần như cả ngày nàng đều làm tổ trên đầu dân lao động quả nhiên có trí tuệ, trước đây ở phương Nam thời tiết ẩm ướt, tuy nhiệt độ không phải rất thấp nhưng kỳ thật lạnh đến tận xương, hơn nữa còn không có loại lò sưởi đặt gần đầu giường thế này, nàng trước đây thật là cả ngày đều phát run, sau này kiếm được tiền mới có thể sử dụng loại máy sưởi, nhưng ở cổ đại có cái lò nhiệt này đã cảm giác hạnh phúc cực kỳ!Triệu thị vào nhà nhìn thấy nàng co lại trong chăn, cau mày nói “Thế này mà hết một mùa đông thì phải tăng được mấy cân thịt!” “Béo lên mới tốt ạ!” Đỗ Tiểu Ngư chết cũng không muốn xuống giường, thế nhưng đây là lời nói thật, nàng thấy mình gầy thành cái dạng gì rồi đây, cằm mà va phải khúc gỗ chắc sẽ có lỗ Hoàng Hoa ở bên cạnh cười không ngừng, “Mẹ, để muội ở đó thôi, có xuống cũng không có chuyện gì làm mà.”“Vậy là sao.” Đỗ Tiểu Ngư nũng nịu cọ xát ở trên người nàng, “Có tỷ ở đây, sao phải dùng tới muội chứ!”“Cũng chỉ có tỷ con nuông chiều.” Triệu thị lắc đầu, “Ăn tết xong cũng tám tuổi, tốt xấu học hỏi chút ít chứ, lần trước không phải nói muốn học thêu thùa sao, không thấy con thêu cái gì ra hình cả.” Nói rồi đưa gì đó trong tay cho Đỗ Hoàng Hoa, “Đế giày ta làm xong rồi, mũi hài thì con tự thêu đi, cuối năm đeo. Ta trong chốc lát phải đến nhà lão Bàng một chuyến, con trâu nhà bọn họ đẻ hai con nghé con, gọi ta đi chọn một con, ta phải đi từ chối.”Đỗ Tiểu Ngư ở trên giường nhảy dựng lên, “Sao phải từ chối, đây chính là trâu đấy!” Có con trâu thì bớt phải dùng sức người, nhà bọn họ làm ruộng sẽ rất dễ dàng thoải mái!Triệu thị cau mày nói “Làm sao lại không biết xấu hổ mà nhận ân tình lớn vậy, một con trâu có mấy lượng bạc đấy, chúng ta không mua được đâu.”“Chẳng phải còn có mười lượng bạc sao ạ?” Đỗ Tiểu Ngư nhỏ này còn biết tính toán cơ đấy, Triệu thị liếc nhìn nàng một cái, nếu là ngày thường thì đã không thèm giải thích rồi, nhưng lần này lại thật sự trả lời, “Sao có thể tiêu hết sạch chứ, tết đến phải dùng một ít, sau đó phải dùng càng nhiều.”Đỗ Tiểu Ngư không nói, vội vàng mặc quần áo, đến khi Triệu thị ra ngoài thì theo đi cùng, nói còn chưa từng thấy nghé con, muốn đi mở mang kiến thức. Triệu thị liền mang đi theo, nhìn nàng suốt ngày làm tổ trên giường, đi đường tiêu cơm một chút cũng Lão Bàng cách cũng không xa, vốn là thời gian một chén trà nhưng bởi vì gió quá lớn, Đỗ Tiểu Ngư không thở nổi, kì kèo mè nheo thế là dùng mất thời gian gấp đôi.“Ôi, Tiểu Ngư cũng đến đây à.” Nương tử Lão Bàng Tần thị vội rót nước ấm đến, gọi hai người ngồi xuống, “Con trâu này của nhà chúng ta lần này thật không chịu thua kém đây, một lần rơi được ra hai con liền, trong thôn cũng là lần đầu tiên, chờ lát nữa đi xem một chút, trông khỏe mạnh lắm.” Bà dừng một chút rồi nói “Tướng công nói thế nào cũng phải cho các ngươi một con, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ sẽ có hai con đấy, Văn Uyên nhà các ngươi còn phải đọc sách, trồng trọt nhiều ruộng như vậy tốn sức lắm.”Tần thị người rất thấp bé, trên mặt nếu không có mấy nốt ruồi thì cũng được coi là thanh tú, bà nói chuyện rất khách khí, nhưng Triệu thị là người thông minh sao không hiểu chứ, bà ta không nỡ cho con nghé kia, kỳ thực chỉ là Bàng Dũng muốn cho trâu, chứ không phải ý của Tần thị.“Chúng ta sao có thể nhận được, Bàng đại ca đã giúp nhà chúng ta không ít việc rồi, trâu kia thì vạn vạn không được, ta tới đây là để nói chuyện này.” Triệu thị vội tỏ thái thị an tâm nói “Kỳ thực trâu nhà chúng ta có thể cho nhà các ngươi mượn tùy lúc, con ta một thân thô kệch, cũng không kém con trâu là bao nhiêu.” Bàng Dũng và nhi tử không có ở nhà, Tần thị muốn nhân hội nói việc này rõ ràng, đến khi bọn họ trở lại nói là Triệu thị chết sống không nhận, nhưng lời khách khí vẫn phải Tiểu Ngư thầm nghĩ, vốn là không muốn chiếm tiện nghi nhà bọn họ, Bàng đại thúc là người trượng nghĩa rộng lượng, vợ ông thì không phải vậy, sợ bọn họ lấy trâu ư?.Triệu thị nói việc này xong định đi, ai ngờ người định không bằng trời định, Bàng Dũng lúc này trở lại, thấy Triệu thị ở đó liền cười nói “Đại muội tử đến xem trâu chưa, chọn được rồi chứ?”“Chúng ta không thể nhận trâu đâu, tâm ý của lão đại ca chúng ta nhận rồi.” Triệu thị có chút xấu hổ, thật sự không nghĩ liên luỵ với vợ chồng họ lúc này, vội vã muốn đi Dũng đương nhiên hiểu rõ vợ ông, quay đầu trừng Tần thị một cái rồi nói “Ngươi nói cái gì vậy? Vốn là cho bọn họ một con trâu, người cũng tới rồi, ngươi còn đuổi người đi à? Đại muội tử, ngươi mau vào đi, không thể đi một chuyến uổng công được, nương tử của ta không hiểu chuyện, ngươi đừng so đo với bà ấy.”Tần thị ủy khuất tức giận nói “Ta nào có đuổi bọn họ, là tự bọn họ muốn đi đấy chứ, đại tỷ, ngươi phải nói rõ nha, không phải là ta không cho trâu nha!”Triệu thị tiến thoái lưỡng nan, không biết nên nói thế Tiểu Ngư lúc này nói “Bàng đại thúc, nghé con kia của đại thúc bán bao nhiêu tiền ạ?”Bàng Dũng sửng sờ không hiểu ý của Đỗ Tiểu Ngư nói lung tung, Triệu thị lôi nàng đi.“Mẹ, chúng ta gần đây lại mua mấy mẫu đất, không có trâu trồng trọt rất mệt mỏi, cũng không thể luôn phiền Bàng đại thúc phải không?” Đỗ Tiểu Ngư không đi tiếp tục nói “Bàng đại thúc, nghé con kia là mẹ cháu tuyệt đối không nhận đâu, không thể nợ phần nhân tình lớn như vậy, cho nên không bằng bán nó cho nhà chúng cháu được không?” Nàng lại nhìn Tần thị, “Tần đại thẩm cũng không đuổi chúng cháu đi, là nhà chúng cháu không nhận, nhưng đúng là muốn mua một con trâu.”“Ông nghe rõ rồi chứ?” Có người trong veo với bà, Tần thị ủy khuất tiêu hơn một nửa, giận dữ nói “Cũng là thường xuyên lui tới, sao ta sẽ đuổi đại tỷ và Tiểu Ngư đi ra ngoài chứ?”“Ôi, là ta trách nhầm bà rồi.” Bàng Dũng xấu hổ gãi Tiểu Ngư nhắm trúng mục tiêu tiến công, “Đại thẩm, bán con trâu kia cho nhà chúng cháu đi, hơi hơi rẻ hơn một chút là được, được không?”Bàng Dũng là một người cứng rắn, nếu không phải đứa bé này nói vậy chắc chắn là sẽ cứng rắn cho nghé con đi, Tần thị nghĩ thầm còn không bằng thuận theo lời Đỗ Tiểu Ngư, vội nói “Tiểu Ngư nói cũng phải, tướng công, đã đại tỷ chết sống không chịu nhận, vậy thì bán cho nhà bọn họ đi, ta thấy thông thường một con nghé con bán bốn lượng bạc, bán cho nhà bọn họ ba lượng thôi.”Gần như tương đương với nửa năm thu vào, khó trách nhà bọn họ trước đây không mua nổi trâu! Tuy giảm 1 lượng nhưng vẫn rất đắt, Triệu thị do dự không quyết định, mua trâu thì còn dư bảy lượng bạc, những bạc này trừ sang năm mua những thứ cần thiết còn phải giữ lại phòng khi khẩn cấp, lại còn nếu như Đỗ Văn Uyên không thi đậu tú tài không vào được thư quán quốc gia, như vậy còn phải tìm trường tư thục, bà cảm thấy không đủ, dù sao thi tú tài chẳng phải chuyện dễ dàng, Lưu phu tử trước kia phải hai mươi tuổi mới thi Tiểu Ngư mới không thật sự chiếm lợi của Bàng gia đâu, Bàng Dũng là chân tâm thực lòng với nhà bọn họ, cho nên trước khi tới nàng cũng đã nghĩ biện pháp tốt, nàng nói “Bàng đại thúc, thúc xem như vậy có được không nha? Nhà chúng cháu đưa bạc nhưng sẽ đưa dần, tháng này đưa trước năm trăm văn, sau đó mỗi tháng đưa 150 văn, đưa đủ cho các ngươi bốn lượng bạc, có viết công văn khế ước, in dấu tay, chắc chắn sẽ không lừa nha.”Biện pháp này rất mới mẻ độc đáo, Tần thị là người thứ nhất nói đồng ý, kỳ thực cách này nói là giúp Đỗ gia, thế nhưng mình lại không lỗ chút nào, đến cuối cùng còn lấy được bốn lượng bạc.“Tiểu Ngư thật thông minh nha!” Bàng Dũng thuộc về chậm suy nghĩ, Tần thị giải thích suy nghĩ một hồi mới hiểu được, lại thấy Triệu thị kiên quyết không cần nghé, nên đáp ứng bán nghé con cho nhà Tiểu Ngư nhìn lại Tần thị, người này nhỏ mọn biết tính toán, xem ra thật sự là người sáng suốt, chẳng trách điều kiện gia đình không tệ, mẹ nàng Triệu thị ở phương diện này rõ ràng không sánh Triệu thị bị Đỗ Tiểu Ngư liên tiếp hành động làm choáng rồi, đứa nhỏ này thật là không biết có bao nhiêu chủ ý, có thể nghĩ ra được biện pháp tốt, nhà bọn họ xác thực nên mua con trâu, chung quy Hoàng Hoa là cô nương, tuổi cũng không nhỏ, có khi sang năm phải gả ra ngoài, đến khi đó ruộng sẽ thiếu người làm, nếu có con trâu có thể giải quyết được tất cả vấn đề, bởi vậy cuối cùng bà cũng đồng đó Tần thị tìm một trọng tài đến viết phân công văn, song phương in dấu tay, việc này coi như làm xong, sau đó đương nhiên là đi xem trâu rất vạm vỡ, một con trâu vàng lớn, so với con trâu nhà Khâu thị còn dài hơn cao hơn một chút, giờ khắc này đang đứng cho con bú sữa, Đỗ Tiểu Ngư chỉ vào con nghé con đang uống sữa kia nói “Mẹ, chúng ta lấy con này được không?” Rõ ràng nhìn sức lực lớn, uống sữa cũng nhiều, thiên nhiên khôn sống mống chết, từ giờ khắc vừa sinh ra kia, hai con nghé con đã phải tuân theo quy tắc thị đương nhiên cũng có kinh nghiệm ở mặt này, cho nên không tranh cãi cái gì, chọn con ánh mắt to tròn, thoạt nhìn cổ cũng Dũng bảo bọn họ qua một thời gian ngắn hãy trở lại lấy, nghé con còn phải bú sữa mẹ, nếu không thể chất sẽ không người về nhà, người nhà nghe chuyện đương nhiên cũng rất cao hứng, thế nhưng phân phối nhiệm vụ cho Đỗ Tiểu Ngư, sau này con nghé con cứ giao cho nàng quản lại gãi đúng chỗ ngứa, nàng không có ưu điểm gì mà triển lãm, thêu hoa không được, nhóm lửa cũng không được, giặt quần áo quá mệt mỏi, chăm sóc con nghé thật tốt, không có chuyện gì dẫn nó đi lên núi dạo, còn được cưỡi trên lưng nó chơi, tính tình trẻ con nhô ra, nàng nghĩ trong đầu mà cười thành tiếng, cảm thấy cứ như là bỗng nhiên có một người bạn nhỏ vậy
ngư dược nông môn